LẦN ĐẦU BỊ GOUT!
Khi
bị Gout ta có nhiều thời gian nghĩ về ta hơn, về gia đình về bạn bè và
về cả những bài thơ dang dở. Hôm nay bị Gout cảm giác xa dần những bữa
ăn nhiều đạm, những bữa nhậu thâu đêm, những bữa tiệc liên miên ta sẽ
có nhiều thời gian chú tâm vào công việc, cuộc sống thật chậm êm ả như
những hạt mưa xuân răng rắc trên áo.
Khi bị gout bàn tay ta
nóng hơn, ta bắt tay đối tác với những cái lắc nồng nhiệt ấm cúng. Đối
tác sẽ cảm nhận được sự nhiệt tình và chân thành ấm ấp từ bàn tay ta,
công việc sẽ thuận lợi hơn và tốt đẹp hơn. Khi bị Gout ta và bạn sẽ rất
cẩn thận, văn bản ta sẽ đọc kỹ hơn, khi ký sẽ chậm rãi hơn và sai lầm sẽ
ít hơn.
Khi bị Gout vợ ta và vợ bạn sẽ ít dần câu nói quen
thuộc: Về sớm nhé, Uống ít thôi... và thay vào đó là những ngôn từ em
ái, lãng mạn hơn: có muốn đi dạo đâu không em đưa đi, ôi ước chi được đi
ngắm đồi hoa hướng Dương, Ngắm vườn hoa cải, nhưng vì Gout ham muốn sẽ
vơi dần ta sẽ tiến gần hơn đến cửa Thiền Vô định – Vô thức.
Khi bi Gout có ra đường ta cũng chuyên tâm đến bước đi của mình, không
nhìn ngược nhìn xuôi, không thèm ngắm những bóng hồng trên phố, giảm
được sự cám dỗ nơi phố phường. Ôi bị Gout thật tuyệt! Cuộc sống cứ chậm
trôi giữa dòng đời náo nhiệt!
Lần đầu tiên bị Gout, một cảm giác thật tuyệt, từng
hạt tinh thể muối axit u ric đâm nhẹ vào các khớp ngón tay ngón chân
như đang được ai đó vỗ về, cưng nựng. Ngón tay cái, ngón chân cái tấy đỏ
như má cô sơn nữ ngồi bên bếp lửa. Bước chân ta hôm nay chậm rãi khoan
thai hơn những bước chân vội vã hôm qua. Bị Gout sẽ tiết kiệm được thời
gian đi rông ngoài đường, được ở nhà ngồi ban công ngắm mưa rơi cảm
nhận cái lạnh của mùa đông qua từng cơn phố.
Thứ Năm, 5 tháng 7, 2018
Thứ Tư, 27 tháng 6, 2018
Anh Đức ạ!
Em nghĩ kĩ rồi, mình dừng lại ở đây nhé, em thật xấu hổ với anh, trông anh cao to cường tráng, ngày nào anh cũng đánh chén xúc xích với hót đóc, vậy mà anh lại gục ngã trước ọp pa ăn dưa muối.
Tháng trước mẹ em đã bán hai buồng chuối với một ổ chó cho em theo anh, mẹ em còn bảo: mày theo nó vừa thôi, tao chỉ còn chừng đó.
Bố em thì chỉ cười: Bà kệ nó đi, tình yêu mà, biết đâu mai mốt nó dắt về cho cả bầy beg giê ăn đứt ổ chó của bà ấy chứ.
Em nghĩ kĩ rồi, mình dừng lại ở đây nhé, em thật xấu hổ với anh, trông anh cao to cường tráng, ngày nào anh cũng đánh chén xúc xích với hót đóc, vậy mà anh lại gục ngã trước ọp pa ăn dưa muối.
Tháng trước mẹ em đã bán hai buồng chuối với một ổ chó cho em theo anh, mẹ em còn bảo: mày theo nó vừa thôi, tao chỉ còn chừng đó.
Bố em thì chỉ cười: Bà kệ nó đi, tình yêu mà, biết đâu mai mốt nó dắt về cho cả bầy beg giê ăn đứt ổ chó của bà ấy chứ.
Đầu hôm nay đứa bạn em còn alo bảo, nó yêu được ọp pa đẹp trai. Em còn
cười bảo nó rằng: cái thằng ăn dưa muối đấy chắc mới đi giải phẩu thẩm
mỹ về chứ nhìn có thấy sự sống đâu. Mày lấy nó coi chừng vô sinh đấy!.
Vậy mà giờ đây, giấc mơ đàn chó beg tặng mẹ không còn, em còn đưa cho anh con xe máy nữa.. alo thì anh tắt máy...
Vậy mà giờ đây, giấc mơ đàn chó beg tặng mẹ không còn, em còn đưa cho anh con xe máy nữa.. alo thì anh tắt máy...
Em đã dành cho anh rất nhiều tình cảm, những đêm thức khuya dậy sớm cũng anh, lúc nào em cũng ozil với anh vậy mà anh đã làm em thất vọng!
Anh có biết không, con bạn em nó đi với ọp pa chimhaythun, nó đang cười em đó!
Chia tay anh nhé!. Em đi tìm ọp pa của em đây !
Đau lòng quá anh ạ, em đi uống thuốc dạ dày thôi!.
Đau lòng quá anh ạ, em đi uống thuốc dạ dày thôi!.
Thứ Ba, 19 tháng 6, 2018
Cán bộ đi bằng mông
Ở Huyện kia có
chị mới được bầu lên trưởng phòng cấp huyện, đề vận động và tranh cử cho nhiệm
kỳ sắp tới được bổ nhiệm chức vụ cao hơn nên chị thường xuyên sử dụng phương
pháp gần dân, và điều tối kỵ của chị là tránh xung đột, dĩ hòa vi quý hứa nhiều
làm ít, làm được gì thì làm không làm được thì hứa nên ở ngoài huyện ngoài thị
trấn người ta thường gọi chị là Hứa thị. Về năng lực thì Hứu thị cũng mới
học đến lớp 7, đang bổ túc cái 12 ở trung tâm giáo dục thường xuyện huyện,
nhưng
Hứa thị rất lợi khẩu, uống rượu tốt, hát hay, nhiệt tình…Đối với cán bộ
trong huyện, xã Hứa thị thường xuyên thăm hỏi, động viên bằng những cái bắt tay
nồng ấm, đối với cán bộ tỉnh đến thăm thì hứa thị xin được ngồi cạnh người cao
nhất uy tín nhất của đoàn để tiện chăm sóc chia sẻ..
ở những vùng sâu vùng xa của
huyện có nhưng chuyến công tác là Hứa thị đều xung phong đi, đi cùng xe cơ
quan, hôm nào không có xe thì Hứa Thị sang ông anh con bà bác nhà mẹ vợ ông chú
bên ngoại hiện làm bí thư để mượn cả xe cả lái…
Nên mặc dù chức sắc thì đang nho
nhỏ nhưng đi đâu Hứa Thị cũng đều có xe đưa xe đón, một hôm Hứa Thị đi công tác
tới một bản làng xa xôi mà ngay cả bản thân thị sinh ra lớn lên ở đây cũng
chẳng bao giờ dám tới vì hết đi thuyền, đi bộ trèo khe lội suối đến nới cũng
mất 2 ba ngày đường, nay nhờ ơn cấp trên mở cho con đường vào tận bản thật tiện
hết chỗ nói..
Đến cơ sở: Sau khi tập hợp dân
bản Hứa thị bắt đầu bài tuyên truyền của mình hướng dẫn giới thiệu hùng hồn
chúng ta phải trồng cây gì, nuôi con gì để đưa bản làng vượt khó…
Thị nói vã cả mồ hôi mà không
thấy ai có ý kiến gì, thị hỏi đồng bào:
Tôi nói bà con không hiểu à?
Đùn đi đùn lại dân bản mới cử
được ông già nhất bản ra trả lời: Những điều cán bộ nói chúng tôi đề nghe qua loa cả rồi!
- Tôi nó cụ thể vậy sao bà con lại bảo là qua loa?. Hứa thị lo
lắng hỏi
- À thì những điều đó ngày nào chúng tôi chả
nghe, ( nói rồi già làng chỉ ngay lên cái loa treo ở nóc nhà ông bí thư chi
bộ.) hiện nay là bà con chúng tôi cũng chưa biết được là cây gì con gì để trồng
để nuôi thôi.
Hứa thị lúng
túng: À vấn đề cây gì và con gì thì chúng tôi và cấp trên đang nghiên cứu đề
xuất nên bà con cứ yên tâm..
Nhân dịp cán bộ có ô tô vào chơi,
bà con mổ lợn ăn mừng, liên hoan tưng bừng gửi bao nhiêu là sản vật của địa
phương ra cho các thủ trưởng cơ quan ngoài huyện để các thủ trưởng có sức khỏe
nhanh chóng giúp cho đồng bào sớm tìm ra cây gì con gì để cải thiện đời sống..
Đáp lại thịnh tình của đồng bào,
Hứa thị cũng có một ít quà cho dân bản, Tặng ông trưởng bản hộp kem đánh răng,
tặng chị phụ nữ xóm hộp kem trị mụn, tặng bọn trẻ mấy cuốn vở… để cuộc họp sau các cụ thơm hơn
đẹp hơn, đông đúc hơn….
Đồng bào túm lấy Hứa thị chúc
tụng mời rượi nói những lời có cánh theo phong cách miền núi, Sau mấy chén ngà
ngà già làng trịnh trọng phát biểu:
Thưa chị lần
đầu tiên mới thấy cái xe to to và con người đẹp đẹp vào bản ta, trước đây không
có đường cái xe không vào được, cán bộ vào làm việc xong phải về ngay không ở
lại với bản ta, không ăn cơm của đồng bào ta, cán bộ đó không tốt!.
Ông bí thư xóm
thì phát biểu: năm ngoái cán bộ vào làm việc đi lại vất vả vào chưa đến nơi đã
mệt, muốn thăm chén rượu cũng không cho, như thế khinh người không yêu bản làng
ta!.
Đồng chí bí
thư đoàn phát biểu: Cán bộ trước đây vào đo vẽ mở đường toàn cán bộ gầy, đi đâu
cũng nhờ đưa đi, làm gì được như cán bộ bây giờ!
Sau chén đồng
khởi, già làng tuyên bố… để cuộc vui ngày càng vui tình cảm ngày càng quý mến,
trước khi uống một chén rượu chúng ta phải hô một câu rồi uống. nói xong già
làng hô:
Nhiệt liệt
chào mừng chị Hứa đến thăm bản, hi vọng những điều chị hứa sẽ thành hiện thực
Đồng bào hưởng
ứng: Nhiệt Liệt, Nhiệt Liệt….
Mọi người thi
nhau đọc và hô làm cho cuộc rượu ngày càng rôm rả, ngồi vân vê lo kem trị mụn
chị phụ nữ xóm không biết hô thế nào, lần trước các bộ khác đi bộ vào thì còn
hô chúc cho chân cứng đá mền, còn giờ cán bộ đi xe biết chúc thế nào đây… gay
thật, không chúc thì có tội, nhìn bà Hứa
Thị, bà cũng nhìn lại chờ đợi, Chị phụ nữ xóm cầm chén rượu run run đứng
lên hô:
Cán bộ đi bằng
đít tốt hơn cán bộ đi bằng thuyền này
Đồng bào hưởng
ứng: Đi bằng đít tốt hơn, tốt hơn dô dô
Sau tiếng dô
dô …
Chị phụ nữ xóm
nhìn lại thì không thấy cán bộ Hứa thị đâu nữa, ngoài sân có tiếng ô tô nổ máy,
thị nhìn ra thấy đồng chí văn hóa xã đang giải thích: đồng bào chúng em đi đâu
mà được ngồi được chở thì đều gọi đi bằng đít đấy chị.. Hứa thị thoáng đỏ mặt:
Chị biết rồi,
chú không phải giải thích giờ chị phải về để kịp đi họp ở tỉnh ngày mai với đồng chí bí thư.
Trong nhà văn
hóa bản, chị phụ nữxóm bần thần không biết mình có công hay tội đây, bất giác
chị nhìn lọ kem thấy hạn sử dụng đã hết từ tháng 8.
Đường tốt xe
chạy bọn bon, Hứa thị vừa say vừa tức, bảo đồng bào ở đây láo quá, dám bảo ta
đi bằng đít … gió thiu thiu đưa thị vào giấc ngủ lúc nào không hay, trong giấc
ngủ thị mơ màng đến chuyến đi công tác
tỉnh ngày mai….
Canh Lươn Quỳ Hợp
Lâu nay Nghệ
an chỉ nổi tiếng về Cháo lươn, du khách khi có dịp đặt chân đến Xứ Nghệ cũng
đều muốn được thưởng thức món cháo lươn xứ nghệ, cay đến chảy nước mắt nhưng mà
vẫn khen ngon, sao lươn xứ nghệ ngon đến vậy nhỉ, ở đâu đó Sài gòn hay Hà nội, Đà nẵng đến Vũng tàu thỉnh thoảng vẫn có
quán cháo lươn, nhưng không phải cháo lươn xứ nghệ thì không ngon, phải chăng
đây là bí kíp, mà đã là bí kíp thì chắc phải gia truyền, nhưng gia truyền này
lại phổ biến trong xứ nghệ tinh túy ở chỗ lươn không trút nhớt cũng như người
xứ nghệ dám làm dám chịu.
Vừa qua nghe tin cháo lươn Nghệ
an được vinh danh là một trong những món ăn hấp dẫn được liệt kê vào loại ngon
sạch bổ dưỡng của đất nước, ngẫm cũng thấy có lý: đất sỏi sinh chạch vàng nhưng
cái ngon nhiều lúc cũng do cái bẩn mà thành. Gắp một miếng lươn ở cháo lươn xứ
nghệ soi lên trước ánh sáng mặt trời mới biết rằng cái tinh cái túy là đây,
trên lớp da vàng ruộm của màu lươn ta thấy một lớp màng trong suốt đã được nấu
chín, đó là nhớt lươn, dưới lớp da vàng là thịt thịt béo ngậy vì lươn sống và
ôi chao để cháo ngon thì phải có tiết lươn tươi được hòa quyện và trộn đều
trong cháo, do vậy khi nấu cháo thường bắt con lươn đang sống dùng dao khía một
cái ngang cổ để tiết hào vào nước rồi ninh như với cháo, khi chín chỉ cần dùng
hai đôi đũa một đôi kẹp chặt đầu lươn, một đôi vuốt vuốt thế là đầu và xương
lươn, ruột sẽ ở lại còn thị sẽ tan vào nồi cháo lượt cháo đó sẽ gọi là cháo
cốt, khi khách ăn thì cho lươn xào trộn vào sẽ tạo nên bát cháo có một không
hai, thượng thừa đẳng cấp…
Mùa thu 2010
cùng bạn phượt quỳ hợp, lâu nay nge nức tiếng canh lươn, nhưng hỏi khắp huyện
chả ai biết chỗ nào làm nhưng biết rằng ở huyện này có món đó, dừng chân quán
cơm bụi ở hồ thung mây hỏi chủ quán rằng có canh lươn không lập tức nhận được
câu có ngay có ngay! Ngỡ ngàng và ngơ ngác chẳng lẽ đặc sản lại từ những quán
bình dân mà ra cũng như thiên tài từ vùng quê mà phát, món ngon từ bờ tre gốc
rạ đi lên, đợi chừng 15 phút sau khi hết nửa chai rượu quê, lòng đã ấm, tình
cũng lâng lâng thì một bát canh nghi ngút khói sóng sánh màu xanh của lá rừng
và nổi li ti màu của trứng lươn và mỡ được đem ra, tự thưởng thức cho mình một
muỗng như khi vào nhà hàng làm bát xúp khai vị cảm giác mệt mỏi tan biến có cái
thơm của lá rừng, của cây của cỏ cái béo ngậy của lươn, vừa lạ lẫm vừa thân
quen, cảm giác có vị gì đấy của quê nhưng lòng mải rong chơi không nhớ ra được…Nhân chuyện cháo
lươn được giải do bí kíp công phu nhưng mấy ai được thưởng thức một bát cháo
tinh túy như ngày xưa nay chỉ còn dư âm. Nhân tiện cũng muốn trình làng ẩm thực
một món ăn có một không hai chế biến từ lươn,
đó là món canh lươn Quỳ Hợp chuyện kể ra rằng, nếu như không kể thì chắc
cũng chẳng có dịp vì đối với người địa phương ai cũng thấy bình dị, giản đơn,
nhưng với người lạ người khác đây là món ngon, món đặc sản địa phương mà nói ra
rằng cũng thuộc loại có một không hai.
Hôm nay bạn
nhờ viết bài về ẩm thực chợt nhớ quê Mình còn nhiều điều để viết đặc biệt là
canh lươn, bốc máy alo cho Người bạn làm công tác dân tộc ở huyện: em miêu tả giùm
anh cách nấu canh lươn với!
- Anh nấu đãi
khách à! Như thế này anh nhá nhưng ở vinh không có ớt nước đâu, rồi em tận tình
chỉ cho một thôi, một hồi về cách nấu canh, mình về sang nhà hàng xóm cũng là
dân Quỳ hợp di cư hỏi về cây ớt nước, chị vợ bảo nhà cũng trồng một bụi rồi dắt
mình ra vườn, ôi đây là cây ớt nước à, cây này thì vườn nhà mình cũng có nhưng
nó mong tùm lum hoang dã không ai dùng nhưng mà chị bảo nấu canh lươn thì
tuyệt, xin một nắm về nhà, lại chạy ra chợ mua mấy con lươn về định nấu thì chuông
điện thoại lại đổ vang, Người bạn ở Quỳ hợp lại bảo; Anh ơi anh nấu chưa! Em quên
không nói với anh món quan trọng nhất đó là ớt xanh anh à, ớt xanh chưa cay nấu
với lươn rất ngon!, anh nhớ luộc qua cà đã nhé luộc cà để cà khỏi chát nghe
anh! Hix cảm ơn em anh hỏi để viết chứ nấu thì hôm khác vì anh cũng được thưởng
thức rồi…
Để ngày mail em mail cho anh nhé,
hôm nay bị mất điện nên không gửi được ..
Sau qua bao cuộc điện thoại với
tấm lòng nhiệt tình của người quỳ hợp, em huyền ủy ban huyện, chị hằng, hằng xóm
tôi cũng đã có một món ngon như sau:
thành phần:
Lươn tươi sống tính theo khẩu
phần ăn, cứ khoảng 2 người một con
Rau gồm có:
1. lá ớt chỉ thiên ( không có lá ớt chỉ thiên thì
dùng lá ớt thường cũng được) 3 phần
2. lá lốt 2 phần
3. Lá xương sông ( cây lộc xương
sông 1 nắm)
4. Ớt xanh một nắm
5. Lá ớt nước 1 phần ( không có ớt nước thì dùng rau khoai lang
ngọt cũng được)
6. Lá tía tô 1 phần
7. Cà quả ( loại cà nhỏ như cà
pháo)
Gia vị gồm có: hành tăm, muối, mì
chính, mỡ
Cách chế biến như sau:
Lươn rửa sạch trước khi mổ ruột,
sau khi mổ không rửa lại vì sẽ làm lươn tanh, bỏ ruột giữ lại trứng, cắt khúc
vừa lóng tay, nếu chỉ dùng riêng cho nam giới nhậu thì để nguyên còn dùng cho
phụ nữ và trẻ con thì dùng sống dao dần đều xương lươn để lươn được mềm.
Dùng mỡ phi hành lên cho lươn vào
xóc đều để lươn chín, khi chín và có mùi thơm thì cho gia vị vào mặn vừa phải
sau đó lần lượt cho ớt xanh vào trước xóc qua 2, 3 lần rồi cho một ít nước vào
đun sôi, sau đó cho cà đã thái mỏng luộc qua cho đỡ chát, rồi đến lá ớt, lá ớt
nước, lá xương sông, lá tía tô, khi cho hết ttats cả các thứ rau vào rồi thì đổ
thêm nước vào đậy vung đun 2 sôi là được.
Canh vừa sôi xong cho ra tô, bỏ
thêm một ít mì chính đảm bảo rằng các bạn ăn xong sẽ thấy cảm giác như thế nào,
năm tỵ nói chuyện lươn nhưng nếu biết chế biến thì lươn này còn bổ hơn cả rắn
đấy!. viết xong bài này thì cái nối canh lươn của nhà mình vừa nấu xong cũng
vừa cạn, do mình vừa nấu vừa viết 3 nhóc con nhà mình đói quá không chịu được
đã giành nhau thưởng thức đến kiệt.
Theo quan niệm
dân gian vùng miền núi Quỳ hợp, vùng đất nhiều núi đá, chướng khí canh lươn có
tác dụng bổ tỳ, ích khí, giải cảm tăng tính dương cho nam giới bổ thận cho nữ,
khác gì đông y có câu rằng: Vượng tâm ích khí vậy!!!. Các bạn thử xem!.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)