Ở Huyện kia có
chị mới được bầu lên trưởng phòng cấp huyện, đề vận động và tranh cử cho nhiệm
kỳ sắp tới được bổ nhiệm chức vụ cao hơn nên chị thường xuyên sử dụng phương
pháp gần dân, và điều tối kỵ của chị là tránh xung đột, dĩ hòa vi quý hứa nhiều
làm ít, làm được gì thì làm không làm được thì hứa nên ở ngoài huyện ngoài thị
trấn người ta thường gọi chị là Hứa thị. Về năng lực thì Hứu thị cũng mới
học đến lớp 7, đang bổ túc cái 12 ở trung tâm giáo dục thường xuyện huyện,
nhưng
Hứa thị rất lợi khẩu, uống rượu tốt, hát hay, nhiệt tình…Đối với cán bộ
trong huyện, xã Hứa thị thường xuyên thăm hỏi, động viên bằng những cái bắt tay
nồng ấm, đối với cán bộ tỉnh đến thăm thì hứa thị xin được ngồi cạnh người cao
nhất uy tín nhất của đoàn để tiện chăm sóc chia sẻ..
ở những vùng sâu vùng xa của
huyện có nhưng chuyến công tác là Hứa thị đều xung phong đi, đi cùng xe cơ
quan, hôm nào không có xe thì Hứa Thị sang ông anh con bà bác nhà mẹ vợ ông chú
bên ngoại hiện làm bí thư để mượn cả xe cả lái…
Nên mặc dù chức sắc thì đang nho
nhỏ nhưng đi đâu Hứa Thị cũng đều có xe đưa xe đón, một hôm Hứa Thị đi công tác
tới một bản làng xa xôi mà ngay cả bản thân thị sinh ra lớn lên ở đây cũng
chẳng bao giờ dám tới vì hết đi thuyền, đi bộ trèo khe lội suối đến nới cũng
mất 2 ba ngày đường, nay nhờ ơn cấp trên mở cho con đường vào tận bản thật tiện
hết chỗ nói..
Đến cơ sở: Sau khi tập hợp dân
bản Hứa thị bắt đầu bài tuyên truyền của mình hướng dẫn giới thiệu hùng hồn
chúng ta phải trồng cây gì, nuôi con gì để đưa bản làng vượt khó…
Thị nói vã cả mồ hôi mà không
thấy ai có ý kiến gì, thị hỏi đồng bào:
Tôi nói bà con không hiểu à?
Đùn đi đùn lại dân bản mới cử
được ông già nhất bản ra trả lời: Những điều cán bộ nói chúng tôi đề nghe qua loa cả rồi!
- Tôi nó cụ thể vậy sao bà con lại bảo là qua loa?. Hứa thị lo
lắng hỏi
- À thì những điều đó ngày nào chúng tôi chả
nghe, ( nói rồi già làng chỉ ngay lên cái loa treo ở nóc nhà ông bí thư chi
bộ.) hiện nay là bà con chúng tôi cũng chưa biết được là cây gì con gì để trồng
để nuôi thôi.
Hứa thị lúng
túng: À vấn đề cây gì và con gì thì chúng tôi và cấp trên đang nghiên cứu đề
xuất nên bà con cứ yên tâm..
Nhân dịp cán bộ có ô tô vào chơi,
bà con mổ lợn ăn mừng, liên hoan tưng bừng gửi bao nhiêu là sản vật của địa
phương ra cho các thủ trưởng cơ quan ngoài huyện để các thủ trưởng có sức khỏe
nhanh chóng giúp cho đồng bào sớm tìm ra cây gì con gì để cải thiện đời sống..
Đáp lại thịnh tình của đồng bào,
Hứa thị cũng có một ít quà cho dân bản, Tặng ông trưởng bản hộp kem đánh răng,
tặng chị phụ nữ xóm hộp kem trị mụn, tặng bọn trẻ mấy cuốn vở… để cuộc họp sau các cụ thơm hơn
đẹp hơn, đông đúc hơn….
Đồng bào túm lấy Hứa thị chúc
tụng mời rượi nói những lời có cánh theo phong cách miền núi, Sau mấy chén ngà
ngà già làng trịnh trọng phát biểu:
Thưa chị lần
đầu tiên mới thấy cái xe to to và con người đẹp đẹp vào bản ta, trước đây không
có đường cái xe không vào được, cán bộ vào làm việc xong phải về ngay không ở
lại với bản ta, không ăn cơm của đồng bào ta, cán bộ đó không tốt!.
Ông bí thư xóm
thì phát biểu: năm ngoái cán bộ vào làm việc đi lại vất vả vào chưa đến nơi đã
mệt, muốn thăm chén rượu cũng không cho, như thế khinh người không yêu bản làng
ta!.
Đồng chí bí
thư đoàn phát biểu: Cán bộ trước đây vào đo vẽ mở đường toàn cán bộ gầy, đi đâu
cũng nhờ đưa đi, làm gì được như cán bộ bây giờ!
Sau chén đồng
khởi, già làng tuyên bố… để cuộc vui ngày càng vui tình cảm ngày càng quý mến,
trước khi uống một chén rượu chúng ta phải hô một câu rồi uống. nói xong già
làng hô:
Nhiệt liệt
chào mừng chị Hứa đến thăm bản, hi vọng những điều chị hứa sẽ thành hiện thực
Đồng bào hưởng
ứng: Nhiệt Liệt, Nhiệt Liệt….
Mọi người thi
nhau đọc và hô làm cho cuộc rượu ngày càng rôm rả, ngồi vân vê lo kem trị mụn
chị phụ nữ xóm không biết hô thế nào, lần trước các bộ khác đi bộ vào thì còn
hô chúc cho chân cứng đá mền, còn giờ cán bộ đi xe biết chúc thế nào đây… gay
thật, không chúc thì có tội, nhìn bà Hứa
Thị, bà cũng nhìn lại chờ đợi, Chị phụ nữ xóm cầm chén rượu run run đứng
lên hô:
Cán bộ đi bằng
đít tốt hơn cán bộ đi bằng thuyền này
Đồng bào hưởng
ứng: Đi bằng đít tốt hơn, tốt hơn dô dô
Sau tiếng dô
dô …
Chị phụ nữ xóm
nhìn lại thì không thấy cán bộ Hứa thị đâu nữa, ngoài sân có tiếng ô tô nổ máy,
thị nhìn ra thấy đồng chí văn hóa xã đang giải thích: đồng bào chúng em đi đâu
mà được ngồi được chở thì đều gọi đi bằng đít đấy chị.. Hứa thị thoáng đỏ mặt:
Chị biết rồi,
chú không phải giải thích giờ chị phải về để kịp đi họp ở tỉnh ngày mai với đồng chí bí thư.
Trong nhà văn
hóa bản, chị phụ nữxóm bần thần không biết mình có công hay tội đây, bất giác
chị nhìn lọ kem thấy hạn sử dụng đã hết từ tháng 8.
Đường tốt xe
chạy bọn bon, Hứa thị vừa say vừa tức, bảo đồng bào ở đây láo quá, dám bảo ta
đi bằng đít … gió thiu thiu đưa thị vào giấc ngủ lúc nào không hay, trong giấc
ngủ thị mơ màng đến chuyến đi công tác
tỉnh ngày mai….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét